Có vẻ thời gian thôi nhẹ nhàng vụt mất
Trong lúc lòng mình xôn xao nỗi nhớ ,anh đã gửi về nơi góc phố
dưới hàng cây thôi cũng mãi chờ em
và những chiều sinh viên đám bạn bè vào ra tấp nập
anh cũng chẳng quên bớt chút thời gian dành cho em sau những phút lỉnh kỉnh sách đèn.
kỷ niệm về em giờ giảng tập
những ngón tay xinh xinh đắn đo hoài trên bảng
đám bạn nhìn lên , anh cũng thế bất giác trên môi nụ cười
Lúc ấy anh chẳng biết mình ở đâu trong rộng dài nỗi nhớ
Và nắng lên cao len qua khe cửa rọi mãi thời trai trẻ của anh khô cong lên tặng em những sợi bạc cuộc đời
Từ lâu
anh quên đếm tuổi mình qua mỗi mùa phượng rơi
biết đâu thời sinh viên mãi trôi qua như chiếc lá xanh non ngỡ ngàng tia nắng sớm…
Lúc xa nhau máu trong tim anh sôi lên như đáy khe sâu gặp dòng nước lũ
Và ngọn đèn đêm vùi đầu trên mái phố lan xa , gửi em ánh mắt đêm dài
Em mãi sau này sẽ gặp những vần thơ anh
Trong hồn những gã trai mà em lườm nguýt
những kẻ như anh ngây ngô như làn hơi nước
tan ra
cho em biết chút lạnh nơi mái tóc thề quên chấm xuống bờ vai.
< made by Classicfat32> TN 1999
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét