Thứ Bảy, 22 tháng 10, 2016

Hạnh phúc của lặng im

sao em lại lặng im ?
có phải chăng là trái tim
đã ngủ ?
tình yêu đâu như đóa hoa nào đã nở ?
chỉ rực rỡ một thời...

đêm hè lại đang về sao cứ lấp lánh rơi
đầy vườn lối ấy
lối tim anh run biết mấy
vì môi em quá ngọt ngào

vì mắt em nhìn anh bối rối biết bao
mà bỏ quên một lời mật ngọt
chợt
say đắm ngập hồn

và bây giờ em có ngỡ men đượm hơn
khi lâu lắm rồi mới nhận lời cùng anh cuốc bộ
khi lâu lắm rồi mới nhận từ anh một bông hồng anh mua ngoài chợ
hay một túi bánh chao lúc tan tầm ?

anh biết mà cuộc sống này nhiều nỗi niềm khiến sự khờ phải lặng im
để suy nghĩ
để đặt ra nhưng quy tắc đầy triết lý
mà em thấy anh chàng ngớ ngẩn của em cũng vẫn có khi ngớ ngẩn như thường

và vui buồn nay cũng đã khác hơn
chẳng qua là vì ta không còn bé , chứ thực ra trái tim vẫn khờ như thế
để yêu em thầm lặng ấy thủa đầu

em chẳng ngờ , anh cũng chẳng ngờ đâu
khi biết được đôi mình sắp làm cha làm mẹ
ôi một đứa bé !
đọng lại bao vui buồn , niềm hạnh phúc , mang hình bóng đôi ta

dù mai này có thể phải cầm súng đi xa
vì đất nước qua chiến tranh vẫn còn gỉ máu
anh , em và con cùng mọi người sẽ cùng chiến đấu
để đôi lứa mai này sẽ lại có hạnh phúc của sự lặng im

<by classicfat32 06-2010>

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét